ĐI VỀ PHÍA ÁNH SÁNG
Trước đây tôi được dạy rằng, sống tốt là không tham của ai, không hại ai, giúp đỡ những người khó khăn hơn mình. Tôi yên tâm và có phần tự hào, vậy là đủ. Tôi cứ thế lớn lên với hành trang ít ỏi đó như một người bộ hành không có phương hướng.
Hóa ra cuộc sống cần nhiều hơn tôi tưởng. Bất kể điều gì cũng cần phải học.
Lấy chồng phải hiểu đối phương ra sao, tính cách và cảm xúc thế nào, chứ ko đơn thuần chỉ là yêu. Tôi đâu biết về sự vô thường của vạn vật.
Đẻ con phải biết nuôi con, dạy con.
Tôi cũng chẳng biết con người mình cảm xúc thế nào. Điều gì mình say mê, điều gì mình yêu thích. Sở trường của mình là gì....
Thế mới thấy con người mình thật bé nhỏ và mông lung trong vũ trụ này.
Thật may mắn tôi được biết đến cô Hương và team phụng sự. Những bài học của cô qua mỗi kỳ workshop đã mở ra cho tôi một con đường sáng. Tôi hiểu hơn những người thân của mình. Tôi trở nên bao dung, độ lượng hơn. Thấy mỗi ngày qua thật rộn ràng vui vẻ.
Tôi đã giới thiệu hai em gái của mình vào nhóm. Chúng cũng say mê như tôi, cũng xem đi xem lại video của cô, may mà không ....tính tiền.
Tôi giới thiệu các bạn mình vào nhóm....
Tôi khai mở được bể yêu thương với mẹ mình.
Đặc biệt là trong gia đình tôi, trong mỗi bữa cơm, tôi thường kể cho mọi người về những điều tôi đã học. Bữa ăn trở nên vui vẻ và được đón chờ, các thành viên háo hức giục, mẹ kể nữa đi.....
Với chồng tôi, trước là một trời khắc khẩu. Nay tôi đã biết cách làm cho nó an yên.
Với bản thân tôi, là một khung trời tươi đẹp. Tôi cảm giác mình được đứng vững trên mặt đất, an nhiên tự tại. Không bị chông chênh như trước. Tôi biết mình muốn gì, mình là ai, mình khao khát điều gì. Tôi đã tìm ra ý nghĩa cuộc sống.
Vô cùng biết ơn cô giáo và team phụng sự đã chỉ cho tôi một con đường sáng, để cuộc sống của tôi mỗi ngày thật ý nghĩa và hạnh phúc!
Xin được tri ân và cảm tạ.